Trương Mỹ Linh – Cô tân sinh viên trường North Island College
Đó là một câu chuyện nó rất ngắn cho một con nhóc mới vừa bước qua cái tuổi mà bạn bè nó gọi là “ Ngố”
Ờ ! Qua cái tuổi 18 rồi …. Năm nay là năm đầu tiên nó đón nhận 1 cái sinh nhật không có gia đình và bạn bè thân thiết bên cạnh.
Bạn hỏi nó có buồn không ?
Ấy ! đừng vội hỏi nó câu đó vì nó sẽ ôm chầm lấy bạn mà dùng tất cả sức lực mà nó có được để lau chùi nước mắt lên bộ cánh hàng hiệu mà bạn mới mua đấy . Tránh xa nó ra một cách khẩn trương nhất nhé .
Cách đây mới có 1 tháng thôi khi chị tư vấn viên bên công ty HALO hỏi nó.
-Sao em lại chọn du học Canada mà không chọn du học sang các nước khác ?
Nó vẫn còn hùng hồn lắm ,nào là em yêu màu trắng xóa của tuyết , em là con người lịch sự, em thích văn hóa xếp hàng bên đó … bla bla đến nỗi người ta còn chả thèm hỏi nữa.
Nhưng đến bây giờ nó cảm thấy cô đơn quá….nó có thể sang Đức học cùng bạn cấp 3. Tư vấn viên của Halo đã nói những điều tuyệt vời về đất nước đó và chính con bạn nó đã bắt tay 1 cái học bổng ở Đức và quay mặt đi lướt nhanh như khi nó vừa đòi đc món nợ tình nào đó .Và rồi nó lại alone !
Nó nhớ mùa Thu của Hà Nội nhưng nó phải đi vì theo đuổi ước mơ, theo đuổi sự nghiệp cho tương lai của mình
Nhưng nếu bây giờ để chọn thì nó vẫn sẽ chọn Canada ở du học HALO. Bởi vì các anh chị ở đây tư vấn nhiệt tình, hỗ trợ nó tận tình từ lúc nó chọn trường, làm hồ sơ xin visa ở Đại Sứ Quán, khi mình có visa và ra sân bay bay sang Canada cho đến tận khi mình đang học tập tại trường.
Đơn giản thôi nó thích các học bổng ở đó , cái quan trọng là được sự trợ giúp tận tình từ những du học sinh đi trước trong nhóm cộng đồng mà HALO hỗ trợ.
Người ta chẳng bảo : Trước Lạ Sau Quen còn gì.
Nó sẽ sớm trở quen thuộc với canada thôi , và biết đâu vào sinh nhật năm sau chính nó lại đang được các anh chị ở HaLo nhờ hỗ trợ cho một em giai nào xinh xinh thì sao.
Toroton và một ngày không gió!